Category Archives: Bí Quyết Thu Phục Chồng

Tâm sự của một anh chàng luôn nghe lời vợ

Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của bạn bè, song tôi có cảm tình với nàng ngay từ lần đầu gặp. Chỉ có điều đáng tiếc là giọng nàng không thánh thót oanh vàng mà lại khàn khàn như người bị cảm cúm. Nếu nàng không phải là cô gái xinh xắn thông minh thì có lẽ tôi đã “lặng lẽ rút lui”.
Tâm sự của một anh chàng luôn nghe lời vợ
Sau này trong cuộc sống vợ chồng lung linh bảy sắc, không ít lần giọng nói ấy đã làm tôi cảm thấy thư thái và dễ chịu.
Tĩnh tâm suy xét tôi thấy người bạn đời của mình có những ưu điểm sau:
Khi phê bình nàng luôn thẳng thắn và độ lượng
Vào một ngày nghỉ cuối tuần, chúng tôi cùng nhau đi mua sắm. Trong khi nàng chăm chú vào sạp hàng thì tôi đầu óc ngẩn ngơ ngắm nhìn các quý bà quý cô lượn qua lượn lại. Vợ tôi nhìn thấy song không hề nổi giận, nàng bảo tôi: Anh phải cẩn thận không kẻ trộm lấy mất ví đấy thôi, anh đứng lên lầu đợi em, trên cao nhìn ngắm mới đã con mắt”. Nghe lời nhắc nhở vừa như trách móc vừa như ủng hộ của nàng, tôi thấy vui vui chứ không hề cảm thấy bực mình.
Khi vui vẻ nàng mới giải thích cho tôi hiểu
Khi vợ chồng tranh cãi nhau, nàng không bao giờ to tiếng cãi cho kỳ được mà thường đợi 2 – 3 ngày sau, lúc vợ chồng vui vẻ trở lại mới gợi chuyện cũ và nêu ra những lý giải của nàng. Một lần con tôi xin phép đi chơi xa cùng các bạn, tôi đã kiên quyết không cho đi. Vợ tôi không nói gì nhưng qua ánh mắt nàng tôi biết nàng muốn cho con đi. Mấy hôm sau khi tôi gần như đã quên thì nàng bảo tôi: “Con đã lớn, hãy để con được tự do, quản lý không có nghĩa là suốt ngày bắt con ở nhà. Anh thử đặt mình vào địa vị của con sẽ thấy nó buồn như thế nào, em nói vậy có đúng không?”. Tôi nghe mà chẳng nói được câu nào.
Luôn dí dỏm
Nhìn chung về mặt hài hước thì phụ nữ thua kém đàn ông. Nhưng trong cuộc sống, vợ tôi luôn tìm được cách trình bày dí dỏm để sự việc bớt căng thẳng đi rất nhiều.
Một hôm thấy vợ đi chợ về vẻ mặt khác thường, tôi liền hỏi nguyên do. Nàng ngửa mặt cười buồn “phát tài rồi, phát tài rồi”. “Ai phát tài”? “Kẻ trộm chứ còn ai, nó móc mất 200 ngàn đồng của em. May mà em không để tiền một chỗ”. Nghe nàng nói tôi vừa tức song lại buồn cười.
Một lần khác đi làm về, nhìn thấy tôi nàng thở dài sườn sượt: “Anh ơi, bất hạnh to rồi!”. Tưởng lại mất cắp tôi vội hỏi: “Sao lại bất hạnh, mà bất hạnh thế nào?”. “Không phải em mà anh, em vừa bắt cóc lên chức phó phòng, từ nay việc của em sẽ vào tay anh thôi, thế chẳng bất hạnh là gì!”.
Tôi chỉ còn biết thở phào nhẹ nhõm.
Dùng ngôn ngữ không lời
Vợ chồng bao năm tháng sống bên nhau nên hiểu cả những ánh mắt điệu bộ của nhau. Lúc cần thiết vợ tôi luôn dùng ngôn ngữ này. Ví dụ giữa chỗ đông người, vợ tôi không bao giờ phê bình, chỉ trích tôi. Nàng chỉ cần “nguýt” tôi một cái hoặc bật bật các ngón tay, thậm chí nhìn tôi cười cười là tôi biết mình phải tự điều chỉnh mình ra sao.
Trong thế giới riêng của hai người cũng muôn hình vạn trạng. Thế giới ấy có hòa bình ổn định hay không tùy thuộc rất nhiều vào vợ. Đàn ông chúng tôi là những con hổ nhưng nếu biết thuần phục thì sẽ trỏ nên hiền lành dễ thương đấy.
Sưu tầm